Đây là một truyện hay, chính xác hơn nên dùng từ “kinh điển”. Khi đọc truyện hay mình sẽ tự biết ngay vì mình sẽ có cảm giác ham đọc, tò mò, không gượng ép. Ngay cả khi cuốn sách này dày 578 trang, nặng chịch mà đi đâu mình cũng phải mang theo.
Truyện rất nhiều tình tiết xúc động như lúc cụ Vitalis hi sinh cho Rémi, hoặc về con Capi. Chi tiết làm mình xúc động nhất là việc Rémi và Mattia mua con bò sữa cho má Barberin. Lúc đó mình đã khóc thật. Có thể vì nghĩ đến mẹ mình và mình đồng cảm với tấm lòng của Rémi.
Truyện hấp dẫn không chỉ bởi cái sự xúc động từ các tình tiết mà cả nghệ thuật phân tích tâm lý nhân vật và mô tả nó cực kỳ chân thực theo đúng dòng suy nghĩ của độc giả. Các tình tiết trong truyện khá éo le khiến cho các mạch cảm xúc thay đổi. Mặc dù đoạn kết có vẻ khá nhanh và cực kỳ có hậu, có lẽ motif truyện thời xưa nó thế, nhưng cũng không làm thay đổi được bản chất sự hấp dẫn lôi cuốn của câu chuyện, sự tò mò trong các tình tiết..
Truyện đáng để đọc và quả thực gọi là kinh điển không ngoa. Chỉ ngạc nhiên là khi mình nói đọc truyện này thì ai cũng biết như thể truyện của Nguyễn Nhật Ánh không bằng. Lạ thật: Anh Dũng biết, Hiền biết, chị Thương biết, Quỳnh biết.. Như sách giáo khoa lớp 1 vậy, như thể ai từng quan tâm văn học thì đều đã đọc Không Gia Đình!